YÊU LÀ THẾ - Thơ tình Phú Bông 74

Yêu là thế...ai nào đâu biết trước.
Lúc bên nhau mong sẽ được gần nhau.
Luôn ước mơ sống mãi đến bạc đầu.
Nhưng thế thái tình nhân đâu suôn sẻ.
* * *
Yêu là thế...yêu để rồi quỵ té.
Giữa đoạn đường có mấy kẻ tâm giao.
Đường tình yêu đơn lẽ một vì sao.
Trong hư ảo khoảnh khắc nào chợt tắt.
* * *
Yêu là thế...khi tình không chân thật.
Tình và thù như chỉ lật bàn tay.
Những ái ân như chẳng có chiều dài.
Và phản bội không vành đai rộng hẹp.
* * *
Lúc khao khát là tình yêu tuyệt đẹp.
Lúc nồng nàn là giây phút gần nhau.
Lúc vắng nhau ai lại vội quên mau.
Yêu là thế...không chiều sâu suy tưởng.
* * *
Có lắm kẻ tình yêu là thụ hưởng.
Tình vong niên nhưng ngất ngưởng bạc vàng.
Vì tham tiền tham phú quý cao sang.
Khổ nhục kế đem tâm cang bội phản.
* * *
Yêu là thế...kẻ không còn nghiệp sản.
Như cánh bèo trôi dạt tháng ngày qua.
Và lênh đênh trong sương sớm hoàng tà.
Rồi vỡ vụn từng cánh hoa tan nát.
* * *
Yêu là thế...với muôn màu...muôn sắc.
Những ca từ trong khúc hát tình yêu.
Trong thơ văn thi sĩ viết đã nhiều.
Vẫn chưa đủ vì tình yêu bất định...
* * *


Đầu mùa mưa...thu 2018... PHÚ BÔNG

Nhận xét