Em hãy khóc cho vơi giòng nước mắt.
Cho cạn sầu những khoảnh khắc bên nhau.
Bởi tình yêu khó có được chiều sâu.
Và đau khổ không chiều cao,rộng, hẹp.
* * *
Em hãy khóc để thu lùa song khép.
Những giọt mưa sẽ nối tiếp giòng châu.
Để mi em ráo tạnh nỗi u sầu.
Màn đêm xuống canh thâu chìm lặng lẽ.
* * *
Em hãy khóc tình chăn đơn, gối lẻ.
Ảo ảnh nào theo ngã rẽ tha phương.
Giữa mùa thu hoa lá rụng bên đường.
Lê từng bước khúc nghê thường ngập lối.
* * *
Em hãy khóc cho cuộc tình gian dối.
Để tim ai trắc ẩn rối tơ lòng.
Chiều hoàng hôn chim nhạn lội ven sông.
Thầm lẽ bóng...còn đâu mong đưa đón.
* * *
Thu rã rích mưa về trên khắp chốn.
Giọt thu buồn rồi sẽ sớm tan mau.
Để cho em được bước tiếp nhịp cầu.
Dẫu lỡ nhịp em bắt đầu bước lại.
* * *
Đừng khóc nữa can trường người con gái.
Đời thênh thang đâu thể lụy tình xưa.
Dẫu ngoài trời lã chã những cơn mưa.
Cây còn sống còn cho hoa nhụy phấn.
* * *
Người ta nói...hoa thơm thường trái đắng.
Xóa lệ nhòa em hãy ngẩn nhìn lên.
Hãy vững tin đừng vướng bận chông chênh.
Đời sẽ đẹp...sẽ thắp lên ngọn lửa...
* * *
Giữa mùa thu 2018...PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét