TUYỆT TÌNH CA.(dòng thơ kỷ niệm) - Thơ tình Phú Bông 55

Có đau khổ nào hơn tình ly biệt.
Mối tình hồng ta mài miệt dệt thêu.
Em yêu ta một thi sĩ quá nghèo.
Sống vất vưởng như cánh bèo trôi dạt.
* * *
Ta chỉ có những vần thơ cung nhạc.
Có tâm hồn thích phiêu bạt trời mây.
Tình thủy chung như con nước đong đầy.
Và chất ngất như trời mây biển cả.
* " *
Yêu sóng nước yêu vầng trăng êm ả.
Có dáng em nên ta tả thành thơ.
Với làn môi nhuộm thắm đỏ đôi bờ.
Và ánh mắt nhiều ươm mơ hoài bảo.
* * *
Ta dìu bước em đi qua cơn bão.
Góc trời kia không mờ ảo đâu em.
Tổ uyên ương ta dệt mộng êm đềm.
Và vĩnh cửu bên hiên thềm đôi bóng.
* * *
Giấc mơ ấy ta đang chờ đang ngóng.
Bỗng từ xa một con sóng dâng cao.
Lẫn bão giông với sấm chớp mưa rào.
Tan giấc mộng lệ em nhòa đôi mắt.
* * *
Thế là hết...vầng dương kia đã tắt.
Nụ tầm xuân ai đã ngắt dời đi.
Con đường xưa có ánh nắng...diệu kỳ.
Cũng tắt lịm ta thầm thì lê bước.
* * *
Ta không khóc sao mắt ta lại ướt.
Ai trách hờn cho mơ ước ngày sau.
Ai than van ai oán trách lòng nhau.
Xin tiễn biệt...hẹn ngàn sau loan phụng...


Thiên đường của lính. PHÚ BÔNG 2018

Nhận xét