TÚY DẠ NGÂM - Thơ tình Phú Bông 59

Ta sẽ chết...sẽ vì em mà chết.
Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn.
Ta hái trong em một đóa hoa hồn.
Đôi mắt khép làn môi còn say mộng.
* * *
Ta sẽ chết...chết trong Hồng lâu mộng.
Cả lầu đài sụp đổ động tan hoang.
Em dắt ta qua sông suối mây ngàn.
Tim ngừng đập máu ta càng thêm ấm.
* * *
Ta sẽ chết...giữa dòng sâu thăm thẳm.
Sóng cuốn đi ta chìm đắm trong mê.
Lục bình trôi theo một cõi đi về.
Vừa trôi dạt vừa nở huê khoe sắc.
* * *
Ta chợt tỉnh...lau khô dòng nước mắt.
Lục bình ơi hoa chẳng khác đời ta.
Như liên hoa sống giữa cảnh ta bà.
Trong nhơ nhuốc mà đài hoa trong sáng.
* * *
Ta không chết...chẳng bao giờ chán nản.
Giữa dương trần ta chưa chán đời nay.
Dẫu đau thương trong bể khổ đoạ đày.
Chung mỹ tửu, đàn, thơ say làm bạn...


Giữa hạ 2018 PHÚ BÔNG

Nhận xét