Nghìn năm trước ta rong chơi mê mải.
Quên đường về nơi cửa ải Diêm Cung.
Nghìn năm sau ta hiện hữu ung dung.
Bỡi trần thế là muôn trùng khoái lạc.
* * *
Đời cám dỗ cho ta nhiều khao khát.
Lấm bụi trần ta vẫn hát nghêu ngao.
Rượu Lưu Linh hay mỹ tửu Hồng Đào.
Đời ban phúc...ta lẽ nào từ chối.
* * *
Ta đi suốt hai nghìn năm muôn lối.
Cõi dương trần biết bao nỗi đau thương.
Những phong ba trong thế thái đoạn trường.
Bao lần ngã trên chặng đường lửa bỏng.
* * *
Đã nhiều lúc ta bơ vơ lạc lõng.
Chốn hồng trần chỉ một bóng ta đi.
Trong tim ta nghe rõ tiếng thầm thì.
Đời đen bạc không còn gì nuối tiếc.
* * *
Đời đánh thức tâm hồn ta mãnh liệt.
Hãy vươn lên bằng nhiệt huyết con tim.
Hai nghìn năm dẫu có nổi hay chìm.
Hãy bước tiếp trong nỗi niềm cay đắng.
* * *
Ta chợt tỉnh hơn sáu mươi mùa mưa nắng.
Mà ngỡ rằng hai thiên niên kỷ trôi qua.
Rượu cạn ly ta túy lúy về nhà.
Trên thềm cũ...ta ngà ngà say giấc...
Vào hạ 2018 PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét