Hạ đã hết...sang thu rồi bé nhỉ.
Hỡi thu vàng cho thi sĩ làm thơ.
Chiếc lá rồi theo cơn gió lững lờ.
Ánh nắng dịu như trông chờ lá úa.
* * *
Hạ đã hết...bướm không còn vui múa.
Hoa cũng tàn thôi khoe sắc mùa thu.
Khẽ lao xao làn gió thoảng vi vu.
Vài chiếc lá đầu mùa thu rơi rụng.
* * *
Này hỡi bé!...tình ta không loan phụng.
Không vẹn toàn ai chúc tụng cho ta.
Đường ai đi có ánh nắng chan hòa.
Đường ta bước bóng dương tà đã tắt.
* * *
Này hỡi bé!...thu về trên khóe mắt.
Để em thơ buồn hiu hắt bâng khuâng.
Lệ em rơi trên đôi mắtbthâm quầng.
Tình đã chết ta vô ngần thương tiếc.
* * *
Này hỡi bé!...mùa thu sang cách biệt.
Môi nhạt vàng như những chiếc lá rơi.
Nụ cười thơ thay câu nói không lời.
Cũng chợt tắt tựa khung trời mây phủ.
* * *
Này hỡi bé!...mùa thu sang héo rũ.
Mái tóc thềbvừa chấm phủ ngang vai.
Như dòng thơ ta viết chẳng đề tài.
Như suối tóc.bé không cài trâm bướm.
* * *
Ta nhìn bé!...như đóa hoa nở chớm.
Bỡi thu về.tình ta sớm lẽ đơn.
Để em thơ không còn mãi dỗi hờn.
Ai âu yếm dỗ dành mơn trên tóc.
* * *
Mùa lá rụng...là mùa cây than khóc.
Ta đi rồi ai vuốt tóc em thơ.
Ai đưa em đi dạo chốn vườn mơ.
Ai dìu bước trên đường chơ vơ lạnh.
* * *
Này hỡi bé!...mùa thu sang hiu quạnh.
Nụ hôn đầu còn vương chạnh lòng ta.
Ta nhớ sao trên bãi biển xế tà.
Vòng tay chặt toả chan hòa hơi ấm.
* * *
Này hỡi bé!... mưa đầu thu ướt thấm.
Lóe nền trời từng cơn sấm rền vang.
Bé vẫn lao trong mưa gió phũ phàng
Ai đón bé.trên dặm ngàn bão tố.
* * *
Này hỡi bé!...có nhớ chiều trên phố.
Gió đùa tung suối tóc nhỏ em bay.
Nắng thôi reo trên vai bé guộc gầy
Ta tiếc nuối những chiều đầy hạnh phúc.
* * *
Và ta ước...mọi người vang tiếng chúc.
Lễ tơ hồng có nhạc khúc mừng xuân.
Để cho ta được hái nụ bâng khuâng.
Cài lên tóc khi lời ân tiếng ái.
* * *
Này hỡi bé!...thu về ta tê tái.
Lửa tình yêu vẫn đang cháy trong tim.
Mất em thơ ta lê bước kiếm tìm.
Nơi kỷ niệm mặt hồ im lặng sóng.
* * *
Này hỡi bé!..sao thu sang nhanh chóng.
Tiễn em đi trong xế bóng chiều nao.
Những dấu yêu còn đâu đó ngọt ngào.
Giờ đã mấ .bóng thơ đào duyên dáng.
* * *
Này hỡi bé!...ta không mong trời sáng.
Để đêm dài như năm tháng biệt ly.
Vắng trăng sao không ánh sáng định kỳ.
Đêm vô tận cho trời si...đất dại.
* * *
Này hỡi bé!...ta cô đơn chiến bại.
Ta thét gào ai đáp lại lời ta.
Nghe âm vang con sóng vỗ bờ xa.
Nghe văng vẳng tuyệt tình ca ai hát.
* * *
Này hỡi bé!...thu về mang gió mát.
Để tình nhân được khao khát tìm nhau.
Cho em thơ diễm phúc bước sang cầu.
Xác pháo đỏ nhuộm một màu cay đắng.
* * *
Ta xin chúc...bé luôn còn hương phấn.
Hoa thơm nồng nhưng trái đắng hoặc chua.
Ta khuyên hoa chớ vội nở trái mùa.
Như thu úa lá vàng đua nhau rụng.
* * *
Còn ta mặc...chẳng mong ai chúc tụng.
Lúc ta buồn cùng bạn cụng ly men.
Cũng chẳng mong ai thăm hỏi làm quen.
Có cung nhạc có vần thơ khuây khỏa.
* * *
Thôi bé nhé...tình em ta xin trả.
Bỡi tuyệt tình nên ta tả dòng thơ.
Hãy quên ta bé còn tuổi mộng mơ.
Nên giã biệt một nhà thơ lãng mạn.
* * *
Sẽ có lúc...giọt thơ yêu rồi cạn.
Còn nữa hồn như cánh nhạn lẽ đôi.
Đường phố xưa ta lê bước đơn côi.
Gọi tên bé để ngậm ngùi thương tiếc.
* * *
Này hỡi bé...dòng thơ ta đã viết.
Tựa máu hồng trong tâm huyết tuôn rơi.
Nỗi đắng cay ta đã viết nên lời.
Mùa thu chết đã xa rời miên viễn...
Đầu mùa thu 2018 .. .PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét