TRI THIÊN MỆNH NGÂM - Thơ tình Phú Bông 49

Sẽ có lúc đời đang vui rộn rã.
Một linh hồn ngã xuống phả Càn Khôn.
Con cú hoang thểu não hú đầu thôn.
Con quốc lẽ tàn hơi chôn trong cỏ.
                    * * *
Sẽ có lúc trần gian đành chối bỏ.
Kiếp con người theo làn gió hoang vu.
Đêm không trăng hiu quạnh dưới sương mù.
Bên sườn núi nghe từng cơn gió hú.
                    * * *
Còn ai nhớ linh hồn kia say ngủ.
Giấc ngàn thu cho rêu phủ mộ bia.
Rồi thời gian ai nhớ cảnh chia lìa.
Trong tiềm thức trần gian là hư ảo.
                    * * *
Rồi đến lúc sẽ xuôi về địa đạo.
Hãy vì nhau nên bày tỏ yêu thương.
Để mai sau khi về cỏi thường.
Lưu hạnh đức sáng ngời gương quân tử...




  Chiều hè bi ai 2018 PHÚ BÔNG

Nhận xét