TÌNH KHÚC CHIỀU MƯA - Thơ tình Phú Bông 63

Những vết chém ngang lưng trời rực lửa.
Tiếng rền vang bên khung cửa mưa tuôn.
Cơn giông chiều làm át cả tiếng chuông.
Nhà thờ vắng...không tín đồ đi lễ.
* * *
Ta chờ em bao ngày qua vẫn thế.
Lối đi về sao quạnh quẻ...cô liêu.
Áo trinh nguyên tha thướt những buổi chiêù
Góc phố nhỏ một người yêu thầm lặng.
* * *
Ta ngoại đạo mà lòng ta sâu lắng.
Tình đơn phương như giọt nắng trong mưa.
Em tín đồ của giáo xứ từ xưa.
Ta ao ước được vào vai Linh Mục.
* * *
Ta sẽ giảng cho em bài tình khúc.
Trên Giáo đường em quỳ gối bên Cha.
Để cho ta vuốt mái tóc mượt mà.
Thế cũng đủ cho tình ta vụng trộm.
* * *
Vơi khao khát ngọn lửa tình nhen nhuốm.
Ta ngồi đây vẫn thấp thỏm chờ em.
Mưa vẫn rơi ướt đẫm cả hiên thềm.
Ta vẫn ngóng...bóng em chiều đi lễ.
* * *
Cho ta nuốt em vào trong cơ thể .
No một đời hết thèm khát yêu đương.
Hết đam mê nhan sắc giữa đời thường.
Tim hoá đá và thịt xương băng tuyết...



Hè 2018 lãng mạn chiều mưa... Phú Bông

Nhận xét