TÌNH EM THÔN NỮ - Thơ tình Phú Bông 64

Hai mươi năm, đi tìm.
Bóng hình giấu trong tim.
Qua cánh đồng, êm ả.
Qua xóm thôn, im lìm.
* * *
Cảnh vật, giờ đổi thay.
Anh dừng bên nhà ai.
Hỏi thăm người xưa ấy.
Có còn, ở nơi đây.
* * *
Người bảo, bên kia sông.
Năm ấy, đã lấy chồng.
Theo chồng về thôn khác.
Anh hỏi, có gì không?
* * *
Ngày xưa, tôi đóng quân.
Đơn vị cũng hơi gần.
Áo quần tôi, em vá.
Tìm người, để tri ân.
* * *
Tôi đi qua chuyến đò.
Băn khoăn, lòng âu lo.
Lê thê, giòng nước chảy.
Dĩ vãng là tàn tro.
* * *
Biết em làm giáo viên.
Sống giữa cảnh bình yên.
Tự hào em Thôn nữ.
Vẫn một nỗi niềm riêng.
* * *
Anh đã đến đây rồi.
Áo dài em thướt trôi.
Lênh đênh trên bục giảng.
Em không nhận ra tôi.
* * *
Anh vẫn đứng chờ em.
Dưới gốc cây bên thềm.
Chờ đến khi tan học.
Anh mới gặp được em.
* * *
Em hỏi, anh tìm ai ?
Nhìn dáng em, tàn phai.
Ngập ngừng anh khẽ nói.
Như trông đợi, bao ngày.
* * *
Dẫu biết em có chồng.
Con cái đã thành công.
Nhưng những dòng kỷ niệm.
Con tim, giục cõi lòng.
* * *
Em nói đã nhớ rồi.
Bỡi cuộc đời ngược xuôi.
Hình anh ,em còn giữ 
Mối tình đầu không nguôi.
* * *
Còn anh đã bao phen.
Cuộc sống chẳng sang hèn.
Nhớ ngày xưa, mái lá.
Mình hát đàn cả đêm.
* * *
Làm sao anh, không tìm.
Gặp rồi, toại con tim.
Chúc em, luôn tươi trẻ.
Suốt đời chẳng còn em...
* * *


Dòng thơ kỷ niệm 29/6/2018
PHÚ BÔNG

Nhận xét