Nó lạc lõng lang thang về góc phố.
Quen cuộc đời gian khổ giữa trần ai.
Những đói no sương gió tháng năm dài.
Không cha mẹ...nó mồ côi từ ấy.
* * *
Nó bất hạnh bởi cuộc đời đưa đẩy.
Thiếu tình thương nên nó phải bôn ba.
Trên trần gian nó còn mỗi người Bà.
Đã già yếu...làm gì ra nuôi nó.
* * *
Nó phải tập bán từng tờ vé số.
Ai thương nhiều thương ít có bữa cơm.
Và nhiều khi nó khóc giữa đêm hôm.
Mẹ ơi mẹ...về ru con giấc ngủ.
* * *
Bạn cùng lứa chúng nó đều no đủ.
Có mẹ cha đưa đón buổi tan trường.
Có bạn bè quần áo đẹp thơm hương.
Nó nức nở nhìn qua trường tiểu học.
* * *
Nó cố nén không bật ra tiếng khóc.
Nhưng cõi lòng nước mắt chảy vào trong.
Nó bơ vơ thân phận dạt giữa dòng.
Nó uất nghẹn...thốt tiếng lòng gọi Mẹ...
Quen cuộc đời gian khổ giữa trần ai.
Những đói no sương gió tháng năm dài.
Không cha mẹ...nó mồ côi từ ấy.
* * *
Nó bất hạnh bởi cuộc đời đưa đẩy.
Thiếu tình thương nên nó phải bôn ba.
Trên trần gian nó còn mỗi người Bà.
Đã già yếu...làm gì ra nuôi nó.
* * *
Nó phải tập bán từng tờ vé số.
Ai thương nhiều thương ít có bữa cơm.
Và nhiều khi nó khóc giữa đêm hôm.
Mẹ ơi mẹ...về ru con giấc ngủ.
* * *
Bạn cùng lứa chúng nó đều no đủ.
Có mẹ cha đưa đón buổi tan trường.
Có bạn bè quần áo đẹp thơm hương.
Nó nức nở nhìn qua trường tiểu học.
* * *
Nó cố nén không bật ra tiếng khóc.
Nhưng cõi lòng nước mắt chảy vào trong.
Nó bơ vơ thân phận dạt giữa dòng.
Nó uất nghẹn...thốt tiếng lòng gọi Mẹ...
Tình cờ gặp nó... cảm xúc thành thơ.
Vào hạ 2018 PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét