Anh vẫn biết, em thường tuần thánh lễ.
Tóc em bay trong bóng xế tà dương.
Áo trinh nguyên tha thướt cổng giáo đường.
Anh lẽo đẽo theo em từng nhịp bước.
Anh nghệ sĩ tâm hồn anh lã lướt.
Sảnh giáo đường anh chẳng ước mơ chi.
Vào đi em...em hãy bước vào đi.
Anh đứng đợi, trái tim si khờ dại.
Anh chợt thấy đôi hàng mi đen láy.
Bỗng lệ nhòa anh biết phải làm sao.
Anh yêu em như sóng biển dạt dào.
Với Đức Chúa anh nào đâu tín ngưỡng.
Tình một hướng nhưng đường đi khác hướng.
Môi hôn nào đã làm vướng tim anh.
Chuyện hợp tan như chiếc lá lìa cành.
Kể từ ấy, chúng mình hai lối rẽ.
Và vẫn thế, em thường tuần thánh lễ.
Anh bơ vơ như một kẻ lãng du.
Dưới hôn hoàng chiếc lá rụng cuối thu.
Màn đêm xuống gió vi vu dạ khúc.
Rồi dạo ấy em sang cầu hạnh phúc.
Cổng giáo đường đã vắng bước em qua.
Anh lang thang trong mưa bụi nhạt nhòa.
Hình bóng ấy đã phôi pha trọn kiếp...
Ký ức mùa thu 2018... PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét