Nắng tháng bảy hanh hanh trời chuyển tiết.
Những lá xanh đổi từng chiếc lá vàng.
Gió lùa về đêm mộng kéo thu sang.
Thu chợt đến ta ngỡ ngàng còn hạ.
* * *
Chiều giông tố mưa đầu thu hối hả.
Nụ tầm xuân đã quỵ ngã trong bên hiên.
Cơn mưa chiều nhắc lại chuyện tình duyên.
Em tiễn bước ta về miền Đà Nẵng
* * *
Chiếc xe đạp ta đèo em trong nắng.
Giữa hoang vu đường cũng vắng bóng người.
Bỗng bầu trời sấm chớp đổ mưa rơi.
Mình ướt đẫm không một nơi ẩn nấp.
* * *
Ta trượt ngã vì ta hơi hấp tấp.
Máu chảy rồi chân ta vấp bị thương.
Hai chúng ta đẩm ướt bên vệ đường.
Em rét mướt giọt sầu vương trên mắt.
* * *
Từ sư đoàn bộ về quê ta xa lắc.
Lên xe đò em còn nhắc theo ta.
Nhớ về em đừng để nghĩa phôi pha.
Kẻ trong lính người rời xa quân ngũ
* * *
Đời oan trái không còn chung lối cũ.
Mất nhau rồi ai đã phụ tình ai.
Vết thẹo xưa theo những tháng năm dài.
Còn in mãi...vẫn chưa phai dấu tích...
Dòng thơ kỷ niệm. Cuối hạ...2018
PHÚ BÔNG
Nhận xét
Đăng nhận xét