Có những lúc em dỗi hờn vô cớ.
Nghe tim mình như rạn vỡ thương đau.
Ta dỗ em em lệ đắm mi sầu.
Ta ray rứt trong niềm đau vô hạn.
* * *
Ta vẫn biết tình yêu là lãng mạn.
Qua cơn mưa trời sẽ nắng đẹp hơn.
Có vu vơ có nũng nịu dỗi hờn.
Để sông rộng thêm từng cơn sóng nhẹ.
* * *
Rồi đến lúc tình ta hai lối rẽ.
Tiếng yêu nào ai xóa bỏ trên môi.
Đường phố xưa ta lê bước đơn côi
Nơi hò hẹn ta tìm...ôi trống vắng.
* * *
Câu hờn dỗi bây giờ trong men đắng.
Rượu cạn ly ta chếnh choáng trong đêm.
Về mái xưa ta quỵ té bên thềm.
Say trong giấc ...mơ hồ...em hờn dỗi...
Nghe tim mình như rạn vỡ thương đau.
Ta dỗ em em lệ đắm mi sầu.
Ta ray rứt trong niềm đau vô hạn.
* * *
Ta vẫn biết tình yêu là lãng mạn.
Qua cơn mưa trời sẽ nắng đẹp hơn.
Có vu vơ có nũng nịu dỗi hờn.
Để sông rộng thêm từng cơn sóng nhẹ.
* * *
Rồi đến lúc tình ta hai lối rẽ.
Tiếng yêu nào ai xóa bỏ trên môi.
Đường phố xưa ta lê bước đơn côi
Nơi hò hẹn ta tìm...ôi trống vắng.
* * *
Câu hờn dỗi bây giờ trong men đắng.
Rượu cạn ly ta chếnh choáng trong đêm.
Về mái xưa ta quỵ té bên thềm.
Say trong giấc ...mơ hồ...em hờn dỗi...
Cho em hay hờn dỗi... PHÚ BÔNG
Vào hạ 2018
Nhận xét
Đăng nhận xét