TỰ NHỦ.
Sầu trăm mảnh hay chỉ sầu một mảnh.
Sầu trăm năm hay một cảnh nghê thường.
Gã ăn mày hay một đấng đế vương.
Trái tim họ cũng trăm đường uẩn khúc.
* * *
Ta sầu não bởi vì ta vô phúc.
Em muộn phiền bởi em khóc tình xa.
Thôi em về ta tự nhủ lòng ta.
Tình yêu chêt là khúc ca đoạn tuyệt.
* * *
Nhưng không chết trong ta dòng tâm huyết.
Ta tỏ tình đêm trăng khuyết đầy sao.
Ta hôn em, em e thẹn má đào.
Em hờn dỗi...vì sao yêu trăng khuyết.?
* * *
Để từ ấy...tình đôi ta cách biệt.
Tình chẳng tròn như cung nguyệt Hằng Nga.
Em khóc đi lệ đẩm ướt tình ta.
Giọt trên má giọt trên thơ yêu dấu.
* * *
Ta gào thét nhưng trời xanh có thấu.
Trong tim ta từng mạch máu ngừng thông.
Như nước nguồn không đến với giòng sông
Như sóng biển thôi hôn nồng bải cát.
* * *
Để trơ trọi cánh rừng khô bát ngát.
Tím rừng chiều từng cánh vạc về đâu.
Ta thiếp đi trong giấc ngủ thật sâu.
Và chôn kín nghìn năm sau miên viễn.
* * *
Tái bút:
Có mượn 2 câu thơ của Phi Tuyết Ba:
"Sao anh ngỏ lời vào đêm trăng khuyết.
Để bây giờ luyến tiếc mảnh trăng không tròn".
Trường hóa lập đông PHÚ BÔNG 1983
Sầu trăm mảnh hay chỉ sầu một mảnh.
Sầu trăm năm hay một cảnh nghê thường.
Gã ăn mày hay một đấng đế vương.
Trái tim họ cũng trăm đường uẩn khúc.
* * *
Ta sầu não bởi vì ta vô phúc.
Em muộn phiền bởi em khóc tình xa.
Thôi em về ta tự nhủ lòng ta.
Tình yêu chêt là khúc ca đoạn tuyệt.
* * *
Nhưng không chết trong ta dòng tâm huyết.
Ta tỏ tình đêm trăng khuyết đầy sao.
Ta hôn em, em e thẹn má đào.
Em hờn dỗi...vì sao yêu trăng khuyết.?
* * *
Để từ ấy...tình đôi ta cách biệt.
Tình chẳng tròn như cung nguyệt Hằng Nga.
Em khóc đi lệ đẩm ướt tình ta.
Giọt trên má giọt trên thơ yêu dấu.
* * *
Ta gào thét nhưng trời xanh có thấu.
Trong tim ta từng mạch máu ngừng thông.
Như nước nguồn không đến với giòng sông
Như sóng biển thôi hôn nồng bải cát.
* * *
Để trơ trọi cánh rừng khô bát ngát.
Tím rừng chiều từng cánh vạc về đâu.
Ta thiếp đi trong giấc ngủ thật sâu.
Và chôn kín nghìn năm sau miên viễn.
* * *
Tái bút:
Có mượn 2 câu thơ của Phi Tuyết Ba:
"Sao anh ngỏ lời vào đêm trăng khuyết.
Để bây giờ luyến tiếc mảnh trăng không tròn".
Trường hóa lập đông PHÚ BÔNG 1983
Nhận xét
Đăng nhận xét