THẾ LÀ HẾT.

Dòng thơ kỷ niệm.

              THẾ LÀ HẾT.

Thế là hết... người yêu ta đã mất.
Chút men tình còn thoang thoảng dư hương.
Bóng dáng em dần khuất ở cuối đường.
Ta tê tái trong niềm đau tuyệt viễn.
                     * * * 
Thế là hết...em ra đi biền biệt.
Không ngoảnh nhìn không từ tạ tình xưa.
Dẫu nhớ thương chan chứa cũng bằng thừa.
Ta đành để em về trong mưa bão.
                      * * *
Thế là hết... những mộng mơ huyền ảo.
Ánh mắt nhìn đắm đuối thuở quen nhau.
Ta hôn em khe khẽ buổi ban đầu.
Làn môi ngọt em trao ta trọn vẹn.
                       * * *
Thế là hết... những buổi chiều hò hẹn.
Mắt em nhìn thay tiếng nói yêu anh.
Tóc em bay gió thoảng dịu trong lành.
Ta ngất lịm say nồng hương hoa ấy.
                        * * *
Thế là hết... tình ta như trang giấy.
Khóc làm gì,em hãy ngẩng nhìn lên.
Tuổi xuân xanh,em phải sống và bền.
Đừng luyến tiếc hãy xua tan tình nghĩa cũ.
                         * * *
Thế là hết... bầu trời kia sương phủ.
Rét run người, ta lạnh buốt con tim.
Ngước nhìn quanh, ta đão mắt kiếm tìm.
Nhưng chỉ thấy một màn sương vô tận.
                          * * *
Thế là hết...em ơi... đừng tủi phận.
Đừng khóc nhiều, hãy nguyền rủa ta đi.
Để mắt em không ướt lệ vành mi.
Và má thắm, môi hồng em hé nụ.
                          * * *
Thế là hết... tình em... ta đã phụ.
Yêu nhau rồi, ta lại nở buông xuôi.
Cảnh chia ly, ta đau đớn ngậm ngùi.
Tim rỉ máu hồn ta còn một nữa...

          Đông giá 1983 PHÚ BÔNG


Thơ tình Phú Bông, 24

Nhận xét