EM GÁI TÊN MÙA.

EM GÁI TÊN MÙA.

Năm 2003 tôi đến chơi quán của bạn tôi và ăn gỏi cá. Một cô bé vừa tròn 22 tuổi mang rượu ra mời. Chúng tôi đồng ý, cô gái dễ thương quá và tôi bắt chuyện. :
_ Em tên là gì? 
 _Em tên Mùa
 _Vì sao em có tên Mùa ? 
 _Xuân, Hạ, Thu, Đông nhà em có 4 chị gái tên như thế và khi sinh em ra ba em đặt tên Mùa.
 _Quá chí lý. 
 _Tôi biết cô ấy không phải tầm thường nên tôi hỏi tiếp: 
 _Bé còn theo học hay đã ra trường rồi.?
 Dạ, em đang học năm cuối của trường văn khoa Huế.
Xin lỗi lúc bấy giờ tôi đã 48t quá già so với cô gái ấy, nhưng tôi cố tán tỉnh cô gái này xem thử ra sao.và tôi tiếp tục dùng thi ca để thuyết phục vì là đại học văn khoa rất giá trị đối với tôi.
Tôi bắt đầu làm thơ.:
 _Em bán...tớ mua một nữa Mùa.
  Nữa Mùa còn lại...tớ cũng mua.
  Tớ mua khoảnh khắc Mùa chưa trổ.
  Mùa đã trổ rồi...tớ cũng mua.
Tôi không ngờ rằng chỉ 3 phút sau cô ấy đáp rõ ràng rằng.
 _Ai bán mà mua... một nữa Mùa.
  Nữa Mùa còn lại để ai mua.
  Làm sao biết được Mùa chưa trổ.
  Mùa đã trổ rồi... chẳng bán mua....
   Thật quá chuẩn, quá tuyệt vời.
      
                 PHÚ BÔNG 2003
 
 
 

Nhận xét